Nguyễn Thị Tuyết Hạnh
(Cao học, Triết học Đông Phương)
Khóa cấp tốc tháng 2/1992
Tôi đến lớp học DC-ĐKLP của Thầy Bùi Quốc Châu là do một cái nguyên nhân: Nhân buổi họp mặt các tân niên cựu sinh viên Triết ghọc Đông phương, tôi được nghe Thầy Châu báo cáo về những thành quả của môn học DC-ĐKLP như là một môn triết học ứng dụng.Tôi rất chú ý nhưng chưa biết sự thực ra sao vì “Trăm nghe không bằng mắt thấy” tôi quyết thực hiện một cái thấy bằng cách xin được thọ giáo với thầy Châu.
Ngay sau buổi học đầu tiên, tôi bị chóng mặt không ngồi dậy được.Vì mới học đúng một buổi, tôi chưa có que dò hay sách vở gì cả nên tôi chỉ dùng ngón tay cái bấm vào đầu ngón tay giữa nơi có sinh huyệt tương ứng với đầu, lập tức tôi giảm đau và chỉ độ 10 phút sau tôi hoàn toàn khỏi bệnh.
Tôi đã thực sự “một thấy” sau đúng một buổi học.Sau đó chí mấy buổi học nữa, tôi đã áp dụng chữa cho người nhà và bạn bè với những bệnh khác nhau.Kết quả cho đến nhanh cho đến nỗi tôi nghĩ là mọi người vì muốn khuyến khích tôi, một người chưa từng học qua một môn Y học nào nên mới giả vờ như thế.Tôi cứ gặng đi gặng lại mãi rằng phải nói thật vì tôi muốn biết sự thực về môn học này.
Nhiều lần thành công mà ít tốn công sức làm cho tôi hết sức phấn khởi.Người thân quen nào vào nhà cũng nghe tôi chào đón bằng câu “Có bệnh gì không, tôi chữa cho”.
Cho đến nay, sau buổi học, tôi đã chữa được những trường hợp sau đây:
-4 trường hợp say rượu
-5 trường hợp chóng mặt, nhức đầu: thành công cả 5
-6 trường hợp đau lưng:
*4 thành công (trong đó có 1 ca rất nặng người bệnh không ngồi nổi, sau khi lăn, cào vùng trántương ứng với lưng, người bệnh đỡ hẳn, có thể ngồi thằng được).
*2 trường hợp không thành công:
.Trường hợp 1 : không dò được sinh huyệt
.Trường hợp 2: người bệnh có huyết trắng nhiều và chỉ chữa một lần.
-1 trường hợp đau cấn bụng phải ngồi ngả người ra phía sau mà bệnh nhân không biết nguyên nhân đã đau được mấy ngày rồi mới đến nhờ chữa.Day ấn huyệt 127, người bệnh thấy đỡ 6/10 đến chiều thêm một lần nữa giảm 8/10, qua hôm sau thì hết hẳn.
-1 trường hợp đau chân nặng ở cả hai bàn chân, thón gót trái, ngón út bên trái, ngón cái và lòng bàn chân phải.Trước đây người bệnh bị gãy xương bàn chân phải đã 3-4 năm. Lúc đầu day ấn các sinh huyệt tương ứng đồ hình bàn chân, chân…Kết quả bệnh nhân cảm thấy bớt đau, đi đứng nhẹ nhàng những kết quả không bền vì sau một lúc lại đau mức độ cũ.Sau 2 buổi thực hiện day ấn trên mặt với kết quả không bền, tôi thực hiện hơ nóng ở lưng, bệnh nhân theo đeồ hình phản chiếu chân.Kết quả hết sức khả quan, sau 3 buổi hơ nóng người bệnh giảm được 60%.Bớt 60% sau 3 buổi điều trị một ca bệnh đã 3-4 năm là một kết quả rất có ý nghĩa đang điều trị tiếp.
Và mới đây, ngay khi viết nháp bảng thu hoạch, tôi phải ngưng để đi làm bếp.Trong lúc đâm ớt thì một mảnh ớt lớn bắn trúng dưới má trái, tôi cảm thấy nóng mặt khá khó chịu, định bỏ qua nhưng càng lúc càng nóng.Tôi dùng nước dội từ đầu xuống chân, sau một lúc thì hết nóng.Trường hợp này hết sức nhẹ và nhỏ, thế nhưng tôi lại muốn nêu thêm đây để thấy sự cần thiết của một môn học-một môn học tự chữa cho mình và cho người khác trong lúc cấp bách mà không cần dùng thuốc, trong những trường hợp xem chừng rất đơn giản, mà lại khó giải quyết vì không có thuốc trị vào mặt hay vào mắt lại càng không đi đến thầy thuốc được vì có đáng gì để đi chữa bệnh ớt văng nhưng cũng lẽ lại để mình khó chịu trong một thời gian (tôi liên hệ đến trường hợp nghẹn, nấc cục…)
Đây là một môn học có công dụng chữa trị những bệnh lớn và cả những trường hợp hết sức tầm thường.
Và điều thứ hai đối với tôi là môn học được giảng dạy bằng những thuyết đồng ứng, đồng nhất, những đồ hình phản chiếu với phương pháp dạy bằng cách gợi ý, đặt câu hỏi để khởi động suôi nguồn, cảm nhận, hiểu biết nơi học viên.Đây là cách day cổ nhất và là cách dạy hiện đại nhất.
Nhân bài thu hoạch này, tôi xin gửi đến thầy Bùi Quốc Châu lòng cảm ơn sâu sắc cùng với sự khâm phục về thông minh sáng tạo của thầy.
Tôi tin tưởng rằng môn học còn tiến xa hơn nữa trong tương lai và người sáng lập ra nó chỉ mới vào tuổi “ngũ thập”.
TPHCM ngày 18.03.1992