Vợ anh
Mỗi ngày 8 tiếng như anh
Chiều về em bỗng biến thành “Osin”
Cái tên nghe mãi thành quen
Còn hơn 2 tiếng “con sen” cục cằn
5 giờ đi chợ nấu ăn
6 giờ bát, đũa, cơm, canh sẵn sàng
Anh xem thời sự đàng hoàng
Còn em mặt bạc, mặt vàng giặc phơi
Anh ngồi hút thuốc khơi khơi
Em còn một đống xoong nồi kiến bâu
Anh thì sách vở đầy đầu
Còn em lau mấy tầng lầu: kêu ai?
Con đau thì mẹ chạy dài
Chồng hư thì biết kiếm ai giãi bày