Cực lòng
Cực lòng chẳng muốn nói ra
Nuôi một bố trẻ bằng ba bố già
Ung thư
Suốt đời chỉ yêu một người
Bệnh ấy còn nặng gấp mười ung thư
Mọc sừng
Thà bị mọc chín cái sừng
Còn hơn bồ báo tin mừng tắt kinh
Đồng cảm
Nghe bồ đọc thuộc thơ ta
Sướng hơn được giải gọi là Nô Ben
Đạo vợ chồng
Đàn ông như thể cánh diều
Đàn bà cầm sợi tơ điều trong tay
Đứng già néo kẻo đứt dây
Thả chùng xuống đến diều bay đúng tầm
Đôi bờ
Đôi ta như thể đôi bờ
Gặp nhau xong chẳng bao giờ thành sông
Thôi đành sống kiếp song song
Quạnh hiu ngay giữa đất trời
Còn hơn hiu quạnh giữa người thân thương
Không tưới cho hoa ni lông
Không tâm sự với người không hợp mình
Đối với bồ mà yêu thật mà giả
Đối với vợ phải yêu giả mà thật
Khoả thân
Ái tình nếu uống đủ liều
Loài người sẽ thoát được điều tà dâm
Ai ai cũng sống khoả thân
Mặc quần sẽ lại khiêu dâm mọi người
Hôm xưa lên Tỉnh về làng
Áo cài khuy bấm em làm khổ tôi
Bây giờ quần trễ rốn lồi
Khổ tôi khổ cả bố tôi đang thiền
Chạy ngược trên chiếc thuyền xuôi
Thì ta vẫn cứ phải trôi theo thuyền
phải vào mới thấy lối ra
Phải yêu mới biết đâu là không yêu
Tìm ai suốt cả bốn chiều
Rồi ta mới biết bốn chiều là không
Đừng thấy em bé mà tròng
Lớn lên anh sẽ phải lòng em ngay
Đừng thề mãi mãi đắm say
Mai kia em sẽ thành ngay bà già
(Đạo là vô nghĩa, đời là vô thường)