Ảnh: Wikipedia
Rất khó giải thích thấu đáo hiện tượng trên vì có quá nhiều yếu tố để xét đến, như khoảng cách cú ngã, trọng lượng cơ thể, sức gió giật, tình trạng của nước..., đó là ý kiến của chuyên gia Charles Euchner, tác giả cuốn sách nghiên cứu về những cú ngã thoát chết từ Cầu Cổng Vàng, theo ABC News. Trong lúc câu trả lời vẫn chưa ngã ngũ, giới khoa học tạm đưa ra một số giải thích về tình trạng này. Thứ nhất là người trẻ tuổi có cơ hội sống sót cao hơn người béo phì, người có sức khỏe kém hoặc lớn tuổi. Ngoài 2 trường hợp kể trên, một thanh niên tên Kevin Hines cũng thoát khỏi tay thần chết sau cú nhảy rùng rợn, và bác sĩ cho rằng do thể lực anh này quá tốt. Sau khi chìm xuống nước, Hines còn nỗ lực ngoi lên được mặt nước và bơi đến cầu, trước khi được lực lượng tuần duyên cứu.
Vị trí của cơ thể khi tiếp nước cũng đóng vai trò quyết định việc họ có sống sót được hay không. Vào năm 1968, nhà nghiên cứu Richard Snyder đã phân tích 169 vụ nhảy cầu tự tử, từ đó rút ra kết luận rằng những kiểu té ngang hoặc cắm đầu xuống trước sẽ hủy hoại bộ xương nhiều hơn là tiếp nước bằng chân (khi người thẳng đứng). Cơ thể thả lỏng trong lúc rơi cũng giảm bớt chấn động gây chết người, theo một lý thuyết cũ.
Dù thế nào đi nữa, các chuyên gia cũng thống nhất với nhau rằng tỷ lệ sống sót sau các cú nhảy từ độ cao trên 60m là vô cùng thấp. Và nếu thoát chết thì cũng hoàn toàn nhờ may mắn.
Hạo Nhiên