Tôi quen BQC đã rất nhiều năm. Quen như một người bạn gặp một người bạn. Dạo ấy hồi chưa có ý định tìm hiểu về DC hoặc những gì lien quan đến vấn đề chữa bệnh của BQC.
Nhưng rồi tên tuổi của BQC cứ mỗi ngày một lan rộng và trở thành quen thuộc trên môi miệng của những người ít nhiều quan tâm đến sức khỏe của chính mình.
Thế rồi, trong câu chuyện ở mỗi lần gặp gỡ, anh Châu và tôi thường vô tình để mình lạc vào những mộng tưởng y học lúc nào không hay. Bao giờ cũng bắt đầu bằng những câu chuyện triết học dẫn đến những tư tưởng mênh mộng của phương Đông rồi chuyển qua những chuyển qua những câu chuyện dân gian dẫn về những con đường hương hoa mờ ảo của ca dao, tục ngữ. Cái lý thú ở đây không phải là bàn luận về triết học, về ca dao mà từ cõi tư tưởng và thi ca đó BQC đã phát hiện ra những ý đồ tiềm ẩn của một nền y học vừa mang tính cách dân gian vừa bác học của phương Đông.
Từ đó tôi bắt đầu tin vào các phương pháp suy diễn không mộng mị chút nào của anh BQC và cũng từ đó tôi thử thể nghiệm trên chính bản than mình. Đã có những kết quả trong thấy ngay như trị bệnh đau bụng trong phút chốc. và đi xa hơn nữa tôi thử tập thở theo phương pháp Âm dương khí công. Lại cũng có kết quả cho riêng mình.
Cái hay và cái quyến rũ trong những phương pháp mà anh Châu đề xuất và đã từng thể nghiệm trên những bệnh nhân của mình là sự đơn giản đầy chắt lộc để sau đó làm cái vốn liếng riêng cho mỗi con bệnh có thể chữa tẩy cho mình. Cái mệnh đề “mõi con bệnh tự mình là một thầy thuốc” nếu trở thành phổ biến và hiệu quả thì trên con đường Đông y tôi cho rằng không thể có con đường nào hạnh phục hơn
Niềm đam mê của BQC là sự say sưa đi tìm và sang tạo. Ở trong BQC có một mầm mống đốn ngộ cảu một Đạo sĩ nghệ sị. Anh ước mơ mở ra một chân trời Y Đạo thuần tý Việt Nam (Việt Y Đạo). Cái ước mơ ấy quá đẹp nhưng không phải được dễ dàng chấp nhận bởi bất cứ ai.
Tôi đã được đọc nhửng bản tin, những bài viết về BQC trên những tạp chí y học của Pháp, Mỹ, Cu Ba, Liên Xô (cũ) và cũng đã nghe trên các đài phát thanh quốc tế … và thấy họ ca tụng một cách thích thú những phương pháp chữa trị ấy… Y cụ đơn giản quá vì chỉ với ngón tay hoặc đầu nhọn của bút bi là bạn đã có thể tự chữa một vài cơn đau nhỏ cho mình rồi (DC) và tôi cũng đã từng được anh Châu chữa bằng Âm Dương khí công mà không cần tiếp xúc vào người
Ở đây tôi không đề câp2 đến cái khía cạnh khoa học của những phương pháp được anh BQC đúc kết thành hệ thống. Muốn tìm hiểu cặn kẽ mọi người tự nhiên tìm đến Trung Tâm chữa bệnh từ thiện Việt Y Đạo 19 Bis Phạm Ngọc Thạch Q.3 Tp. HCM. Ở đó bạn sẽ gặp những con bệnh của mọi quốc tịch, bạn sẽ đọc trong sổ lưu niệm ý kiến của những bệnh nhân viết bằng nhiều ngôn ngữ khác nhau.
Cuộc lên đường của anh trên nẻo về Y Đạo có cái tính chất ngộ nghĩnh của nó. Ngộ nghĩnh vì nó thường khởi đi từ một ý niệm khá mơ hồ trong những con chữ, từng nhóm chữ rồi vượt qua cái truông của ngôn ngữ học để rồi biết tất cả thành một con đường nồi liền những tương quan huyết mạch trên cơ thể con người (trong mặt mà bắt hình dong, cửa mình của miệng cổ chân cổ họng, sống mũi, sống lưng…)
Cái hấp dẫn của những phương pháp này là nó như muốn bày ra một công cuộc đùa chơi cho người bệnh. Nó làm cho con bệnh thoải mái và không sợ hãi.
Tôi đã thử vào cuộc chơi thoải mái đó bằng cách vừa ngồi uống rượu vừa thở. Ngồi ở tư thế nào cũng thở Âm dương khí công được và cái hiệu quả thật bất ngờ. Bất ngờ vì mọi sự diễn ra đúng như mình mong muốn. Tôi giữ lại trò chơi này cho mình như một phương pháp bảo vệ sức khỏe.
Khi đã kết hợp được Y và Đạo thì cũng là một cách để giác ngộ về chính bản than mình.
Tôi nghĩ rằng nếu trong ngành y tế trong nước quan tâm và tạo điều kiện giúp đỡ thì những phương pháp độc đáo này sẽ có cơ hội mang đến những lợi ích vô cùng thiết thực vừa phù hợp với điều kiện của một xã hội chưa bị ô nhiễm trầm trọng bởi thuốc men đủ loại từ các phòng thí nghiệm phương Tây
Phòng thí nghiệm của BQC chính là cuộc đời và từ cuộc đời anh phát hiện ra đâu là cái huyệt cần phải đặt một ngón tay lên đó giải tỏa cơn đau.