Thưa thầy!
Em tên là Nguyễn thị Huệ
Năm nay em 46 tuổi . công việc hiện tại là giáo viên trường ptth tại thành phố HCM
Số điện thoại của em là: 0973316316
Em đến với Diện chẩn từ lời giới thiệu của ông chú và bà mợ. Thường thì ý kiến của họ vơí em rất quan trọng. Bấy giờ chú em chỉ nói rằng :’’ đây là một phương pháp chữa bệnh hay, nếu không thích chữa bệnh thì xem như đi học phương pháp dạy học.’Và’
em bị lôi cuốn từ những bức thư cảm ơn của bệnh nhân mà thầy Thắng đã nhờ con gái em đọc cho cả lớp nghe.
Rồi ngay hôm sau, học với thầy, em không nghe thầy kể nhiều về những ca chữa bệnh của thầy mà nghe các học viên trong lớp báo cáo các ca bệnh mà họ giải quyết. Vì thế, tạo nên súc thuyết phục lớn, tạo nên niềm tin để các học viên khác mạnh dạn chữa bệnh… và cứ mỗi ngày đến lớp là một niềm vui.
Nhật kí tay làm…tai lắng nghe:
Câu chuyện thứ nhất:
Học viên NGUYỄN THU HÀ
Sđt: 0907125866
d/c: 135/71 Hòa Hưng P12 Quận10
Tôi vận dụng phác đồ cho trẻ biếng ăn. Số là trong cơ quan Hà có một đồng nghiệp có đứa con 3 tuổi, cháu biếng ăn vô cùng. Đêm trước đi học Tôi nghe thầy đọc phác đồ chữa bệnh biếng ăn cho ngừơi lớn ,tôi thực hành ngay : tôi dùng phương pháp niệm công đọc 50 lần : 50,37,39 đọc xong thì cháu bé ngủ luôn từ 10 giờ sáng đến 3 giờ chiều ,tôi hết sức hoảng hốt nhưng tôi biết rằng không cần day huyệt mà đọc tên các huyệt cũng đạt hiệu quả không kém. Sau khi hỏi thầy, tôi biết rằng, do huyệt 50 là huyệt gan nên trẻ con sẽ ngủ lâu (.thầy cho là không cần dùng đến huỵêt này.) .3 ngày sau, tôi báo cáo lại trước lớp: đứa bé ăn ngon miệng và còn đòi ăn dù mấy tiếng nữa mới đến bữa
Câu chuyện thứ 2:
Cũng là câu chuyện của con số kì diệu. Hôm ấy tôi đến lớp trong tâm trang buồn bã vô cùng, nỗi buồn của một chuỗi ngày với nhiều chuyện không vui. Bỗng nhiên thầy vào đề của buổi học hôm đó là “ học với thầy có nhiều chuyện vui lắm. ví dụ : ai buồn thì thầy đọc cho hết buồn liền” .mới học đựoc mấy ngày tôi cũng chưa thấy nhiều, nghe nhiều nên chẳng tin lắm. Nhưng tôi nói thầm “ đọc đi thầy ơi, em đang buồn đây”. Thầy không nghe thấy lời tôi nhưng nhiều người trong lớp cũng yêu cầu nên thầy đọc 124, 34.Tôi nhẩm lại 124,34 và ghi vào sổ nhưng lòng chẳng tin.Vì thầy vừa nói vừa cười….cứ tưởng thầy đùa. Với lại ai mà tin nói cho huyệt nghe được.Thế mà bất ngờ , ngay sau đó, chắc trong vòng 1 phút nỗi buồn trong tôi tan biến đi đâu, cục nghẹn nơi cổ tự kìm chế sợ nước mắt rơi bỗng trôi mất .Tôi thấy tâm trạng mình hoàn toàn vui vẻ như chưa hề vương một giọt buồn.
Đó là điều ngạc nhiên thứ nhất mà tôi ghi lại .sau đó, tôi thử đọc cho vài người và tôi cũng nhận thấy kết quả tương tự.Cảm ơn thầy, thầy đã tặng cho thế gian một phép thần để chữa bệnh u buồn .